cô mở cửa bước vào, Trinh không dám nhìn vào mặt ông, ông Long cũng cúi đầu bước vào. Trước khi mở cửa vào phòng, ông hỏi nhỏ: – Trinh… khi nào thằng Tâm về. – Dạ, ngày mai. – Ừ… Nói xong ông Long bước vào phòng mình. Ngọc Trinh nhìn bóng bố chồng khuất dần sau khi cánh cửa đóng lại, lòng cô bỗng thấy thư thái, cô cũng trở về phòng mình. Khi nằm trên giường sau khi tắm xong, cô không ngừng suy nghĩ về câu hỏi của bố chồng cô lúc nãy, liệu bố chồng cô có muốn thú tội với chồng cô không. Cô chợt sợ