kế tiếp mãi quá nửa đêm gần sáng o mới về. Rúc vào chăn chỉ một tẹo là o ngủ vùi. Chắc mệt lắm. O nằm ngửa. Tôi nghiêng qua, tay trái tôi đặt trên bụng o, chân trái gác lên đùi o. O vẫn thở đều đều. Thấy im ắng, tôi tiến hành cuộc xâm lược. Bàn tay tôi nhích dần, nhích dần tiến về phía 2 quả đồi. Trong bụng thì run run, như ăn trộm, còn cu nhỏ thì đã được phóng thích ra khỏi lồng. Hôm nay đã bớt lạnh nhiều, đi ngủ tôi và o không phải mặc nhiều áo như trước. Cứ thế không biết bao lâu thì mấy ngón