tôm khô vô chén trứng, tui đánh lên thêm một lần nữa rồi đổ vô chảo, nghe xèo xèo, vui tai vãi. Cơm chín, tui múc cho một tô, sạch nồi. Nhấc chảo, bỏ cái trứng vô tô cơm, thơm phức. Xịt thêm ít nước tương, tui bắt đầu xử tô cơm. Ăn được nửa tô thì thằng Đức chạy xuống. – Gì mà thơm quá đại ca? – Trứng chiên – tui vừa ăn vừa trả lời. Nó cười hè hè rồi chạy lại trước mặt tui, giở nồi cơm ra. – Gì mà không có miếng cơm nào hết vậy?! – Tao ăn hết rồi. Chịu khó ăn mì đi. – Đại ca ăn mảnh vậy coi