thối lại, rồi bật cười mỉm: Chẳng hay ông anh giờ này có thừa thời gian không? Tài: Có việc gì sao cô? Tôi còn đi thu hết khu vực này nữa! Loan: Ông anh có thể bỏ ra ít phút để giúp tôi không? Anh ngồi xuống đi tôi nói cho nghe, tiền thối lại để từ từ! Tài: Sao cô? (Ông Tài từ từ ngồi xuống, gương mặt đỏ lộ vẻ căng thẳng, và rất nhiều thắc mắc!) Loan: Anh bớt căng thẳng đi. Em chỉ tốn của ông anh xíu thời gian thôi, em nhờ anh chơi em. Ông Tài như đứng hình 5 giây, há hốc mồm: Cái gì, cô bị gì