vừa nhìn bé. Lâu lâu bé cũng liếc tui, hic, không biết có chuyện gì rồi. Tới quán trà sữa. Tui với bé đi lên lầu, ngồi chỗ cũ. Quán nhìn vắng ngắt không có ai. Gọi nước xong bé mới bắt đầu nói chuyện với tui: – Hôm qua em đi thăm anh Mẫn… – bé lạnh lùng. – Sao chứ? – tui ngạc nhiên. – Ảnh bị gãy chân, giờ phải nằm ở nhà, ba má ảnh mướn gia sư tới dạy. Tui hớp ngụm nước rồi nghe bé kể tiếp. – Anh Mẫn nói cho em biết hết rồi, tại sao anh lại phá sinh nhật của ảnh?! – đột nhiên bé lớn tiếng. –