lên nhìn thì Ngọc Sương đi đâu mất hông có tiếng động, vả lại còn hông cho tôi hay biết gì cả nên tôi lo lắng và hô to: – Ngọc Sương em ơi! Em đâu rồi! Em ơi!!! – Anh yêu ơi! Em đây nè!! Em trong ca – bin thay đồ nè!! Hi Hi Tôi vui vẻ lên hẳn khi nghe được tiếng nói của Ngọc Sương đáp lại, tôi đang lí nhí ngụm một ngụm nước xanh trong vào miệng rồi từ từ tôi phùng hai bên má mà thổi mạnh ra làm cho nước ở trong miệng phun ra như vòi rồng, kiểu mà hồi lúc nhỏ tôi thường hay chơi hay vui đùa ở bến