thằng Quý. Không để ý là tụi nó đang ở mức 2m. Vịn tay vô cái phao, tui đạp đạp lại gần thằng Quý. Bé Trang thì lại tới từ đời nào rồi. – Ông tới rồi nè con cờ hó.. hộc… hộc.. sợ ông chưa con trai? – Tui thở hổn hển. Bé Trang quay qua nói chuyện với Vi. – Ủa, em tưởng chị đi học thêm rồi chứ? – Bé ngây thơ hỏi. – Ừ nhưng mà cô có công chuyện đột xuất nên chị được nghỉ – Vi em trả lời. – Ò. Nói thật là tui chết mê với bé mỗi khi ẻm nói “ò”, cái môi nhỏ xíu của bé hơi chu ra, híc, dễ thương