không còn cách nào chống chọi. Miệng thì bị bịt kín, tay thì bị trói, Phấn chỉ còn biết run rẩy quýnh quàng giương mắt nhìn Tư Lắm trân trố bàng hoàng, hắn cúi sát mặt cô vuốt ve bầu má cô thều thào: – Mấy hôm rồi chắc em đói tình lắm phải không? Hôm nay anh bù cho em nghe. Hì Hì. Phấn nhoai người cố giằng dây trói miệng ú ớ không ra lời, Tư Lắm vuốt nhẹ hai bầu vú cô cười hì hì: – Em đừng lo thằng Tài nó bị anh ép uống say mèm rồi sẽ không quấy rầy chúng ta đâu cưng. Hai bàn tay Tư Lắm chợt túm